Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi - Cửu Bả Đao

Hot
 
4.3
 
0.0 (0)
5009 0 1 0
N Updated

Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi của Cửu Bả Đao sẽ đem đến cho người đọc những cảm xúc thật hồn nhiên, trong sáng, đánh thức trong mỗi người những ký ức tưởng chừng đã mãi ngủ quên.

Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi...

Rất nhiều cậu trai để ý Thẩm Giai Nghi.

Tạ Minh Hòa hiểu biết, có thể nói với cô từ chuyện xe hơi sang chuyện máy tính, rồi lại sang chuyện phong tục tập quán.

Tạ Mạnh Học học giỏi, hay làm thơ vớ vẩn tặng Giai Nghi.

Liêu Anh Hoằng vui vẻ, giỏi kể chuyện cười.

Trương Gia Huấn tính tình quai quái, rất hay điện thoại đến cà kê dê ngỗng với cô.

Kha Cảnh Đằng sôi nổi nghịch ngợm, luôn làm Giai Nghi bất ngờ.

Bắt đầu cuộc chạy đua âm thầm có, công khai có, để giành được thiện cảm của cô bạn xinh xắn học giỏi nhất trường.

Dù ai thắng, ai thua, ai thành công, ai thất bại, ai bỏ cuộc, ai ù nhầm, thì cô bé Thẩm Giai Nghi cũng đã trở thành hiện thân đẹp đẽ nhất của một thời niên thiếu trẻ trung sôi nổi trong họ.

Nên, "hãy cứ để mình tiếp tục thích cậu."

You-are-the-apple-1

Trích đoạn:

Nhiều năm sau, A Hòa ngồi đối diện tôi trong quán trà bên cạnh Uỷ ban huyện Chương Hóa, nghe tôi kể lại những chuyện đã qua.

"Kha Đằng, nếu từ hồi đó cậu đã rất yêu Thẩm Giai Nghi rồi, tại sao vẫn còn yêu cả Lý Tiểu Hoa nữa?" A Hòa tỏ ra không đồng tình với tôi, có thể nói cậu ta là một kẻ theo trào lưu chính thống trong tình yêu.

"Thế thì có vấn đề gì? Một lúc yêu hai cô gái có gì lạ đâu chứ? Nhiều đứa con gái cũng thường vừa yêu Lưu Đức Hoa vừa yêu Trương Học Hữu mà!" Tôi thành thật trả lời, giọng tỉnh khô.

Tránh né tình cảm mới là chuyện bất bình thường nhất.

Nếu ở tận sâu nơi đáy lòng, không thể cảm nhận được linh hồn mình hướng về đâu, tình cảm mới gọi là tàn khuyết.

Thực sự nhận thức được tình cảm... tình cảm độc nhất vô nhị của mình, chuyện xảy ra tiếp sau đấy, mới có sự khác biệt giữa "người lớn sành đời" và "nhãi con bất chấp". Đối với tôi thì là như thế.

"Ở đâu ra cái kiểu ấy chứ? Có ai giống cậu đâu?" A Hòa dở khóc dở cười.

"Tớ có thể làm được gì chứ, yêu thì tức là yêu thôi." Tôi nhìn đám bọt nổi trong cốc trà sữa.

Đúng thế, yêu thì tức là yêu thôi...

[...]

Thằng Hứa Bác Thuần này đầu rất to, phía sau bẹt dí, điểm đặc sắc của nó chính là nói năng lắp ba lắp bắp, thiên phú bi thảm của nó chính là kể bất cứ câu chuyện cười nào cũng thành ra nhạt thếch. Nó là một trong mấy người bạn quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, trong đám này cũng chỉ có mình nó là chưa từng yêu Thẩm Giai Nghi, vì vậy Hứa Bác Thuần liền trở thành thằng bạn nối khố chuyện gì cũng có thể nói được của tôi. Hồi lớp Chín, tôi thích Lý Tiểu Hoa, còn Hứa Bác Thuần thích Lý Hiểu Thanh, sau khi thổ lộ bí mật tình yêu cho nhau nghe, quan hệ đồng minh của chúng tôi lại càng thêm chặt chẽ.

Nhiều năm sau, tôi mới nhận thức được một cách sâu sắc, liên minh của hai thằng ngốc, ngoại trừ việc củng cố thêm tình bạn, thì có thể nói là hoàn toàn không có một tẹo ý nghĩa nào trong việc tác chiến yêu đương.

[...]

"Kha Cảnh Đằng, cậu thích Lý Tiểu Hoa à?" Thẩm Giai Nghi đột nhiên lên tiếng.

"Ừ đấy." Tôi thành thật trả lời.

"Cậu không cảm thấy tuổi bây giờ, yêu đương vẫn còn quá sớm à?" Thẩm Giai Nghi nhìn tôi bằng ánh mắt quái lạ.

"Phải đấy, tao cũng cảm thấy sớm quá!" A Hòa phụ họa theo.

"Hừm? Nói nghe xem nào." Chắc vẻ ấm ức đã hiện rõ trên mặt tôi.

"Cậu thử nghĩ xem, cậu và Lý Tiểu Hoa giờ mới mười lăm tuổi, nếu bây giờ các cậu đã yêu nhau rồi, thật sự có thể làm bạn trai bạn gái mãi đến tận năm ba mươi tuổi mới kết hôn không?" Giọng điệu Thẩm Giai Nghi như người lớn, đôi mắt chớp chớp lay động.

"Tại sao không được? Mười lăm tuổi đầu rồi, sao mà vẫn không biết mình có thích người ta hay không?" Tôi nói, nếu nghiêm túc truy ngược lại, từ hồi đi mẫu giáo đây đã bắt đầu yêu đương lãng mạn rồi cơ.

"Dù hai cậu có yêu nhau, nhưng cũng không thể làm bạn trai bạn gái mãi được. Nếu biết trước là nhất định sẽ phải chia tay, tại sao vẫn còn yêu đương sớm thế làm gì? Thế chẳng phải vô nghĩa lắm à?" Thẩm Giai Nghi nghiêm túc nói.

"Cậu biết rõ đời này rốt cuộc cũng phải chết, thế tại sao giờ không chết trước luôn đi?" Tôi chống cằm, thực tình là cực kỳ khó chịu rồi đây.

"Hai chuyện chẳng giống nhau tẹo nào, cậu đúng là đồ trẻ con!" Thẩm Giai Nghi thở dài.

Đám học sinh sắp tốt nghiệp chúng tôi cũng không tránh được lệ cũ, bắt đầu ngầm truyền tay nhau cuốn lưu bút, cả lớp viết đi viết lại trên cuốn lưu bút của bạn thân những sở thích của mình, rồi hy vọng ở tương lai, hay những lời chúc sáo mòn kiểu như "chúc bạn như chim bằng bay vạn dặm", hay "chúc bạn vạn sự như ý"...

Tôi chẳng thể nào nhớ nổi hồi đó mình viết cái gì lên sổ lưu bút của Lý Tiểu Hoa nữa. Chỉ lờ mờ nhớ được, trong phần sở thích, đã điền vào là "ném Yakult ", và ký tên "Minamoto Yuuji lại mang đao", tóm lại là không có gì nghiêm túc cả.

Mặc dù tôi rất hoan hỉ viết linh tinh lên lưu bút của người khác, nhưng thời đó tôi cảm thấy làm giống mọi người thì thật là chán ngấy lên được, vậy nên cũng không ra hiệu sách mua lấy một quyển lưu bút đèm đẹp để cả lớp viết gì lên đấy.

"Sao mày không có lưu bút? Tao muốn viết vào lưu bút của mày." Liêu Anh Hoằng đẩy vai tôi một cái.

Lưu bút của nó bị tôi viết bậy viết bạ rồi vẽ cả cơ quan sinh thực vào, trong đầu chỉ hừng hực ý muốn báo thù.

"Không phải cả đám đều định lên thẳng phân hiệu cấp III hay sao? Đằng nào thì sau này chẳng học với nhau, giờ đi viết mấy lời ly biệt ấy mày không thấy kỳ cục à?" Tôi nói thẳng. Theo tôi biết, ít nhất có một nửa lớp định học thẳng lên trường cấp III Tinh Thành này.

"Nói vậy cũng đúng, nhưng mày nhất định sẽ hối hận đấy!" Hứa Bác Thuần nói bằng cái giọng điệu già dặn chẳng hợp với nó chút nào.

"Tao tự biết mình là ai chứ, quyển lưu bút hồi tiểu học của tao giờ chẳng thể nào tìm đâu được. Tao là người không biết giữ gìn đồ đạc." Tôi ngáp dài.

Đúng thế, người không biết giữ gìn đồ đạc.

...

Truyện đã được chuyển thể thành phim

Tóm tắt nội dung

Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi...

Lấy bối cảnh Đài Loan vào năm 1994, Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi là câu chuyện về nhóm bạn thân gồm Kha Cảnh Đằng, Lão Tào, Bột Khởi, Cai Biên, A Hòa trong những năm tháng cấp ba cùng thích cô bạn cùng lớp xinh xắn và học giỏi - Thẩm Giai Nghi. Trong nhóm, Kha Cảnh Đằng là học sinh cá biệt và bị xếp lên ngồi phía trước Thẩm Giai Nghi để cô kèm cặp.

Một ngày nọ, Kha Cảnh Đằng vì quậy phá quá mức nên bị thầy giáo phạt, phải ngồi trước mặt học sinh ưu tú Thẩm Giai Nghi để cô giám sát. Từ chỗ chống đối lẫn nhau, Kha Cảnh Đằng dần dần yêu thích Thẩm Giai Nghii, người luôn ép cậu chăm chỉ học hành. Dưới sự giám thúc cùng cổ vũ của Giai Nghi, thành tích của Kha Cảnh Đằng vọt cao như ma đuổi, cậu cũng trở nên yêu thích khí chất ưu nhã của Thẩm Giai Nghi. Đổi lại, Giai Nghi cũng bị những suy nghĩ khác biệt của Kha Cảnh Đằng tác động. Kha Cảnh Đằng bắt đầu theo đuổi, nhưng Thẩm Giai Nghii lại do dự không quyết. Kha Cảnh Đằng không dám thổ lộ với người con gái trong lòng, bởi vì cơ hồ đối với tất cả nam sinh có ý định theo đuổi cô, Thẩm Giai Nghi đều có một loại phản cảm, cô ấy chỉ muốn học tập thật tốt, không muốn người khác tham gia vào cuộc sống của mình...

Tốt nghiệp cấp 3, Thẩm Giai Nghii vốn muốn nhận lời Kha Cảnh Đằng, nhưng lại vì Kha Cảnh Đằng tham gia một trận đấu võ tự do mà cãi nhau với cậu, để lại sự nuối tiếc vì chưa thể trở thành người yêu của nhau. Vì sao Thẩm Giai Nghi lại chia sẻ tâm sự với duy nhất một Kha Cảnh Đằng? Cô đối với cậu đến tột cùng là có cảm giác gì? Kha Cảnh Đằng thầm mến Thẩm Giai Nghi tám năm cuối cùng có thể thành chính quả gọn gàng không?...

Thông tin tác giả

Cửu Bả Đao sinh ngày 25/8/1978, tên thật là Kha Cảnh Đằng (Giddens Ko), là một nhà văn có sức sáng tác dồi dào, tích cực và thể nghiệm với nhiều thể tài: ái tình, viễn tưởng, kinh dị, võ hiệp… và hầu như đều gặt hái được những thành công nhất định. Tác phẩm của Cửu Bả Đao luôn nằm top danh sách các tác phẩm bán chạy nhất Đài Loan, được chuyển thể thành nhiều kịch bản phim thần tượng, ví dụ như: Ái tình hai tốt ba xấu (Tăng Chi Yêu, Trần Dịch đóng chính), Ngả rẽ gặp tình yêu (Từ Hy Viên, La Chí Tường đóng chính)… Các sáng tác của Cửu Bả Đao cũng đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ khác như Thái Lan, Hàn Quốc, Việt Nam…

Thông tin thêm

Cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi đã được chính tác giả của nó - Cửu Bả Đao - chuyển thể thành phim vào năm 2011 dưới tựa đề You are the apple of my eyes với sự góp mặt của các diễn viên Kha Chấn Đông, Trần Nghiên Hi trong vai nam, nữ chính. Bộ phim đầu tay của Cửu Bả Đao ra mắt công chúng tại Liên hoan phim Đài Bắc lần thứ 13 vào ngày 25 tháng 6 năm 2011, sau đó được phát sóng đồng loạt tại các rạp ở Đài Loan vào ngày 19 tháng 8 cùng năm. Bộ phim đã tạo được cơn sốt hâm mộ trong một khoảng thời gian dài, được các nhà phê bình đánh giá cao đồng thời lập nhiều kỉ lục phòng chiếu tại Đài Loan, Hồng Kông và Singapore. Mời các bạn tìm đọc!

Thông Tin Sách

Công Ty Phát Hành
Dịch giả
Hình Thức Bìa
Bìa mềm
Trọng Lượng
374 g
Cao
20.5
Rộng
14
Số Trang
308 trang
Nhà Xuất Bản

Nhận xét biên tập viên

1 review
Tuổi thanh xuân
Đánh giá tổng thể
 
4.3
Nội Dung Sách
 
4.5
Nghệ Thuật Viết
 
4.5
Hình Thức Minh Họa
 
4.0
Có lẽ, tuổi thanh xuân là quãng thời gian tươi đẹp nhất mà mỗi người trong chúng ta may mắn được trải qua và lưu giữ trong trí nhớ, hoài niệm. Tình yêu tuổi thanh xuân vì thế cũng được ví như giọt sương mai đầu cành vào mỗi sớm, tinh khiết vô ngần và đẹp đẽ không gì sánh bằng... Hài hước và tâm lý, nhẹ nhàng nhưng vô cùng sâu sắc, câu chuyện của các nhân vật đang ở quãng thời gian đẹp nhất của đời người trong cuốn tiểu thuyết - mà cũng có thể coi là tự truyện - You are the apple of my eye. Chúng ta, ai cũng đã bước qua một thời ngây thơ, hồn nhiên ấy và chắc hẳn chưa bao giờ chúng ta ngừng mơ ước để được trở về sống trọn vẹn với những khoảnh khắc ngọt ngào đến kỳ diệu như tuổi thanh xuân, tuổi học trò đầy mộng mơ... Trưởng thành dĩ nhiên là một điều tất yếu nhưng hãy giữ, dù chỉ một chút thôi, những gì đã thuộc về hôm qua. Bởi chính nó cho chúng ta biết chúng ta cần gì và nên làm gì để sống tốt hơn, hạnh phúc hơn và ý nghĩa hơn cho hiện tại, rồi cả tương lai nữa...
Tố cáo đánh giá này Bình luận (0) | Nhận xét này có hữu ích cho bạn không? 1 0

Nhận xét người dùng

Chưa có đánh giá nào cho mục tin này.
Đã có tài khoản? hoặc Create an account